TÔI MUỐN SỐNG TIẾP
Năm tôi 8 tuổi, mẹ phạt tôi bằng cách không nói chuyện trong một ngày, tôi muốn từ bỏ.
Năm tôi 15 tuổi, tôi đánh nhau với bạn thân và cậu ấy không thèm nói chuyện với tôi, tôi đã cứa tay mình.
Năm tôi 16 tuổi, tôi muốn tham dự một buổi tiệc trên biển, mẹ không cho phép, tuy nhiên tôi vẫn đi, mẹ phát hiện ra và tôi muốn tự tử.
Năm tôi 18 tuổi, liều lĩnh và cá tính, tôi chụp hình cho một người bạn trong gia đình Ấn Độ, ba mẹ tôi không thích, cuộc sống thật nặng nề và tôi nghĩ chết có khi tốt hơn.
Cách nhìn của tôi thay đổi từ khi...
Tôi bước vào tuổi 19, tôi bị tai nạn xe hơi, bị chấn thương nặng, nhưng tôi muốn sống tiếp.
Tôi bị phẫu thuật ở bàng quang, vài tháng sau khi mổ, mỗi khi đi tiểu tôi cảm thấy rét buốt, nhưng tôi muốn sống tiếp.
Cho tới năm 21 tuổi, tổng cộng tôi trãi qua 5 lần phẫu thuật lớn suốt 21 năm, nhưng tôi muốn sống tiếp.
3 năm qua, khi tôi vẫn đang còn phải chờ hồi phục, bạn bè tôi đã tiến xa hơn trong học tập và công việc, tôi đã 21 và chưa lấy được tấm bằng nào, nhưng tôi muốn sống tiếp.
Khi đối mặt với cái chết, tôi nhận ra rằng sống thì tốt hơn nhiều. Vâng, có cả tỉ chuyện trong cuộc sống, nhưng mỗi chuyện rồi cũng như một đám mây trôi qua. Bạn chỉ cần vững chí.
Tôi nhận ra rằng cuộc đời tôi không phải chỉ của tôi và khi đó tôi muốn sống không phải chỉ cho bản thân mình mà còn cho người khác. Khi bạn sống trong một hành tinh 7 tỉ người, bạn kết nối với tất cả-gia đình, bạn bè, người quen, người hâm mộ, xã hội,...ai đó. Từ bỏ cuộc sống của bạn thì giống như trừng phạt họ không phải do lỗi lầm của họ.
Áp lực, công việc, căng thẳng, đau đớn thể xác, đau khổ tinh thần, bị phản bội, ai ai cũng gặp. Thật sự chúng ta cần những điều như vậy trong cuộc sống để trở thành một người tốt hơn.
Càng tôn trọng chọn lựa cá nhân, tự tử chỉ là một hành động hèn nhát. Bạn cảm thấy bạn muốn phá vỡ, hãy tự tìm cách lắng dịu mình, không gây thương tổn bản thân. Hãy tập yoga, nghe nhạc, khiêu vũ, trò chuyện với bạn bè hoặc làm bất cứ điều gì bạn thích. Khi tôi buồn, tôi viết.
Dù là chuyện gì, phải có lối thoát, sẽ luôn có ánh sáng cuối đường hầm, và mọi chuyện rồi sẽ ổn.
Năm tôi 15 tuổi, tôi đánh nhau với bạn thân và cậu ấy không thèm nói chuyện với tôi, tôi đã cứa tay mình.
Năm tôi 16 tuổi, tôi muốn tham dự một buổi tiệc trên biển, mẹ không cho phép, tuy nhiên tôi vẫn đi, mẹ phát hiện ra và tôi muốn tự tử.
Năm tôi 18 tuổi, liều lĩnh và cá tính, tôi chụp hình cho một người bạn trong gia đình Ấn Độ, ba mẹ tôi không thích, cuộc sống thật nặng nề và tôi nghĩ chết có khi tốt hơn.
Cách nhìn của tôi thay đổi từ khi...
Tôi bước vào tuổi 19, tôi bị tai nạn xe hơi, bị chấn thương nặng, nhưng tôi muốn sống tiếp.
Tôi bị phẫu thuật ở bàng quang, vài tháng sau khi mổ, mỗi khi đi tiểu tôi cảm thấy rét buốt, nhưng tôi muốn sống tiếp.
Cho tới năm 21 tuổi, tổng cộng tôi trãi qua 5 lần phẫu thuật lớn suốt 21 năm, nhưng tôi muốn sống tiếp.
3 năm qua, khi tôi vẫn đang còn phải chờ hồi phục, bạn bè tôi đã tiến xa hơn trong học tập và công việc, tôi đã 21 và chưa lấy được tấm bằng nào, nhưng tôi muốn sống tiếp.
Khi đối mặt với cái chết, tôi nhận ra rằng sống thì tốt hơn nhiều. Vâng, có cả tỉ chuyện trong cuộc sống, nhưng mỗi chuyện rồi cũng như một đám mây trôi qua. Bạn chỉ cần vững chí.
Tôi nhận ra rằng cuộc đời tôi không phải chỉ của tôi và khi đó tôi muốn sống không phải chỉ cho bản thân mình mà còn cho người khác. Khi bạn sống trong một hành tinh 7 tỉ người, bạn kết nối với tất cả-gia đình, bạn bè, người quen, người hâm mộ, xã hội,...ai đó. Từ bỏ cuộc sống của bạn thì giống như trừng phạt họ không phải do lỗi lầm của họ.
Áp lực, công việc, căng thẳng, đau đớn thể xác, đau khổ tinh thần, bị phản bội, ai ai cũng gặp. Thật sự chúng ta cần những điều như vậy trong cuộc sống để trở thành một người tốt hơn.
Càng tôn trọng chọn lựa cá nhân, tự tử chỉ là một hành động hèn nhát. Bạn cảm thấy bạn muốn phá vỡ, hãy tự tìm cách lắng dịu mình, không gây thương tổn bản thân. Hãy tập yoga, nghe nhạc, khiêu vũ, trò chuyện với bạn bè hoặc làm bất cứ điều gì bạn thích. Khi tôi buồn, tôi viết.
Dù là chuyện gì, phải có lối thoát, sẽ luôn có ánh sáng cuối đường hầm, và mọi chuyện rồi sẽ ổn.




Nhận xét
Đăng nhận xét